Người Mẹ Gương Mẫu
Ru-tơ 1:6-18
"Xin chớ nài con phân rẽ mẹ, vì mẹ đi đâu con sẽ đi đó, mẹ ở nơi
nào con sẽ ở nơi đó..." (câu #16).
Câu hỏi suy gẫm: Tại sao Ru-tơ
không muốn phân rẽ bà gia? Chúng ta có thể thấy những gương mẫu nào của
Na-ô-mi đã ảnh hưởng trên quyết định của Ru-tơ? Tại đây bạn học được bài
học nào về mối liên hệ "mẹ chồng nàng dâu"?
Hôm nay, nhân Ngày Mẹ
(Mother's Day), chúng ta suy nghĩ đến Na-ô-mi như là một người mẹ gương
mẫu. Na-ô-mi và chồng là Ê-li-mê-léc cùng hai con rời Y-sơ-ra-ên đến
kiều ngụ tại xứ Mô-áp, trong thời gian nạn đói xảy ra trên quê hương.
Chữ "kiều ngụ" (câu #1) hàm ý rằng họ chỉ có ý định ở đó một thời gian
ngắn, nhưng vì những biến cố bất ngờ, họ phải ở đó lâu hơn. Tại Mô-áp,
người chồng chết, rồi sau mười năm, hai con trai cũng chết. Khi quê
hương hết cơn đói kém, Na-ô-mi quyết định hồi hương. Ọt-ba từ biệt bà
gia và ở lại Mô-áp, nhưng Ru-tơ cứ đòi đi theo mẹ. Chắc chắn Na-ô-mi đã
có một gương mẫu tốt trong nhiều phương diện đến nỗi người con dâu,
Ru-tơ, cương quyết "chớ nài con phân rẽ mẹ" (câu #16). Ngay tại xứ
ngoại bang, Na-ô-mi vẫn là một nhân chứng cho Đức Chúa Trời. Nếu không
là nhân chứng, làm sao Ru-tơ, một người Mô-áp, cam kết tin vào Đức Chúa
Trời của Na-ô-mi và xác quyết "Đức Chúa Trời của mẹ là Đức Chúa Trời của
con"? Ru-tơ không dùng chữ Đức Chúa Trời theo nghĩa chung, nhưng ở đây,
nguyên văn, là Đức Giê-hô-va, danh hiệu chỉ về Đức Chúa Trời của người
Do Thái. Chắc chắn Na-ô-mi đã nói cho Ru-tơ, con dâu mình, về Đức Chúa
Trời và lời hứa của Ngài đối với dân Y-sơ-ra-ên để rồi Ru-tơ cam kết
đồng hóa mình với tuyển dân của Chúa: "Dân tộc của mẹ là dân tộc của
con" (câu #16). Na-ô-mi đã sống và nói về đức tin ngay tại gia đình. Gia
đình, nơi chúng ta sống chung đụng và gần gũi nhất, là cánh đồng truyền
giáo quan trọng nhất nhưng cũng khó khăn nhất. Tuy là mẹ chồng nhưng
Na-ô-mi quan tâm, săn sóc hai nàng dâu như con ruột. Dầu rất đau lòng
khi phải phân ly, nhưng Na-ô-mi khuyên họ cứ ở lại Mô-áp để có thể tìm
cuộc sống ổn định. Na-ô-mi muốn hai con phải nghĩ đến chính họ. Về sau
Na-ô-mi cũng không ích kỷ để giữ lấy Ru-tơ nhưng muốn nàng lấy chồng, vì
muốn "lo cho con một chỗ yên thân, làm cho con được hạnh phúc"
(#3:1-5). Giữa Na-ô-mi và các dâu có một liên hệ lành mạnh. Thay vì gọi
là "con dâu" bà gọi hai nàng là "con" (#1:11). Sau này, khi Ru-tơ sinh
con với Bô-ô, hàng xóm đã loan báo rằng "có một con trai đã sinh cho
Na-ô-mi" (#4:17). Na-ô-mi đã xem con Ru-tơ như con mình, dù không chút
liên hệ huyết thống. Na-ô-mi là bà gia gương mẫu. Cuộc sống gương mẫu
của bà có được là nhờ đức tin và lòng yêu mến Chúa dầu cuộc đời gặp đầy
những đắng cay. Lòng yêu mến Chúa và đức tin của Na-ô-mi là lời chứng
sống khiến Ru-tơ cam kết theo Chúa. Và cũng nhờ đời sống gương mẫu của
Na-ô-mi, Ru-tơ đã trở thành người con gương mẫu. Người mẹ gương mẫu đã
đem lại kết quả lâu dài: Ô-bết, con Ru-tơ, tức cháu Na-ô-mi, sinh Y-sai,
Y-sai sinh Đa-vít, và từ dòng dõi này đã ra đời Chúa Giê-xu, Đấng Cứu
Thế của nhân loại. Xin Chúa giúp con có được mối liên hệ tốt đẹp và
lành mạnh với những người thân trong gia đình để gia đình con được phước
hạnh và trở thành nguồn phước cho nhiều người.
Nguôn : VPNS