Ăn Cơm Dưới Đất Nói Chuyện Trên Trời

“Sự tin kính cùng sự thỏa lòng, chính là nguồn lợi lớn. Vì khi chào đời chúng ta chẳng đem gì theo, thì lúc lìa đời cũng không thể mang gì đi được; vì vậy, có cơm ăn, áo mặc thì phải thỏa lòng.”      (1 Ti-mô-thê 6:6-8)

Than thở là một căn bệnh của mọi thời đại, căn bệnh này không phải chỉ có người nghèo thiếu mắc phải, mà ngay cả những người giàu có nữa.  Nguyên nhân là vì người ta không bằng lòng với những gì mình đang có.

Khi chúng ta quan niệm những gì chúng ta có là vật làm tăng giá trị của mình, hay đó là tài sản bảo đảm cho cuộc sống, hay thứ để đánh giá trị thấp cao, hay vật để chứng tỏ mình, thì rất khó để thoả lòng, vì chúng ta luôn thấy người khác có cái gì đó hơn mình, hoặc chỉ cần nhìn ra thị trường, nhìn lên ti vi quảng cáo thì đã thấy xuất hiện nhiều mặt hàng mới hơn những gì mình đang sở hữu.  Chính vì vậy mà nhiều người say mê đổi điện thoại di động liên tục mặc dù chẳng bao giờ sử dụng hết chức năng của máy; người khác thì thích thú thay xe đời mới hơn dù xe đang chạy vẫn còn tốt; nhiều người chạy theo thời trang, mua sắm quần áo, túi xách, giày dép chỉ để dùng một lần rồi xếp vào góc tủ.  Sống như vậy chắc chắn không thể thoả lòng, vì cái gì mới hôm nay sẽ cũ ngày mai, hôm nay hơn người ngày mai người hơn. 


Cũng có khi chúng ta không thỏa lòng vì sống căn cứ trên lời khen chê của người khác.  Khi có người khen, chúng ta vui vẻ, khoái trá, nhưng ngược lại có ai chê thì chúng ta lại bực tức, khó chịu, tìm mọi cách chứng tỏ mình để được khen trở lại.  Sống dựa trên sự đánh giá của người khác thì luôn khổ sở, vì sự đánh giá của người khác lệ thuộc vào cảm xúc, thích hay không thích, yêu hay ghét, vui hay buồn của họ.  Làm sao có thể sống thỏa lòng khi dựa trên một nền tảng bấp bênh và chủ quan của người khác như vậy. 

Người cứ chạy đua với những điều mình muốn chứ thật sự không cần thiết thì sẽ luôn luôn khổ sở vì cứ mãi so sánh mình với người, thấy chưa có thì tìm mọi cách để có, thấy người khác hơn mình thì bằng mọi giá phải vượt qua…  Tình người sẽ biến mất, mối tương giao sẽ không còn khi mà giữa người với người chỉ thấy tranh cạnh, hơn thua.  Đó là một cuộc sống hoàn toàn nô lệ cho những tham dục của chính mình.

Chúng ta vô cùng sai lầm khi dùng những phương tiện để đánh giá nhau, hơn thua nhau, tự hào, tự mãn.  Nhiều người nghĩ rằng mình có nhiều tiền của hơn người khác thì mình có giá trị hơn; có người cho rằng mình ăn bận thời trang, đúng mốt, hàng hiệu thì giá trị mình cao hơn người ăn bận đồ cũ, hàng không đáng giá.  Thật ra, giữa người với người, chính mối tương giao là cao quý chứ không phải bề ngoài để rồi cạnh tranh hơn thua nhau.  Mối tương giao đem con người xích gần lại với Chúa và với nhau; sống cạnh tranh, hơn thua thì sẽ loại trừ nhau, và biết đâu trong cuộc chiến hơn thua đó, người bị loại trừ lại chính là ta!

Chúa dạy cho chúng ta bí quyết sống thoả lòng trong 1 Ti-mô-thê 6:6-8: chỉ cần có cơm ăn áo mặc, tức có được nhu cầu thiết yếu cơ bản nhất cho cuộc sống là đủ, tất cả những gì chúng ta đang có chỉ là những phương tiện phục vụ cho cuộc sống của chúng ta mà thôi.  Kinh Thánh dạy có cơm ăn, áo mặc thì phải thoả lòng.  Thoả lòng không phải là ráng chịu hay cam chịu những hoàn cảnh thiếu thốn, khó khăn, nhưng thoả lòng là vui lòng với những gì mình đang có, không đòi hỏi gì thêm nữa vì tin rằng Đức Chúa Trời đã ban cho mình đầy đủ điều cần dùng cho cuộc sống.  Trong bài Cầu nguyện chung, Chúa đã dạy môn đồ cầu nguyện: “Xin cho chúng con hôm nay đồ ăn đủ ngày”.  


Sống vui thoả, bằng lòng với những gì mình có thì luôn cảm thấy thoả lòng vì cuộc sống không lệ thuộc vào những vật chất tầm thường, những giá trị hảo huyền dựa trên những phương tiện hoặc sự đánh giá của người khác.  Nhiều người rất sợ người khác đánh giá thấp vì nghèo thiếu, hay xe cộ hư cũ, điện thoại rẻ tiền, áo quần lỗi thời, nhà cửa nhỏ bé…  Nhưng đối với Chúa thì sao?  Một nghịch lý thường thấy trong cuộc sống là chúng ta sợ người đánh giá nhưng lại chẳng biết lo sợ Chúa đánh giá mình thế nào, đó là điều chúng ta cần phải xem xét lại.  Hãy tự hỏi chúng ta đang sống với những giá trị nào là ưu tiên?

Chỉ khi chúng ta nhìn lên Chúa, thấy được sự ban cho của Ngài từng ngày thì mới có thể thỏa lòng.  Khi nhớ ra rằng chúng ta chào đời và sẽ lìa đời với hai bàn tay trắng thì cuộc sống chúng ta sẽ không để vật chất và những phương tiện chi phối mình.  Mục đích sống không phải nhắm vào những tài sản vật chất, sự nghiệp chóng tàn ở cõi tạm nhưng hướng về trời cao là nơi chúng ta sẽ được ở cùng Chúa đời đời trong phước hạnh vinh quang.

Có người nói chúng ta ăn cơm dưới đất nhưng nói chuyện trên trời!  Nhưng đúng vậy, đó chính là bí quyết để Cơ Đốc nhân sống thoả lòng.  Vì khi chúng ta “nói chuyện trên trời” thì chúng ta sẽ sống cuộc sống có ý nghĩa dưới đất để chờ đợi ngày Chúa tiếp rước chúng ta về trời.

Xin Chúa cho bạn dù đang ở trong hoàn cảnh nào cũng sống thoả lòng bởi những gì Chúa ban cho.

Nguyễn Lê

------St------

UBCĐGD TLH