Câu chuyên bó hoa & Bài học dạy con đầy ý nghĩa

Chị họ tôi làm chủ một tiệm làm đẹp cho phụ nữ, mặt bằng thuê trong Walmart, có thể gọi là một siêu thị phổ biến ở Canada.

     Hai hôm trước ngày Lễ Tạ Ơn, khoảng chiều muộn, tiệm của chị họ tôi đang đông khách vì chị em đi làm về tiện đường tạt qua làm đẹp trước khi về nhà.  Người thì làm móng tay, người mát xa mặt, kẻ tỉa lông mày, v.v..  Người ra nguời vào tấp nập, và dĩ nhiên chị họ tôi cũng phải luôn tay luôn miệng tiếp khách.  Hôm nay thiếu một thợ nên mọi thứ cứ rối tung cả lên.  Không ai để ý có một cậu bé trạc 6-7 tuổi len chân vào, đến trước mặt chị họ tôi đĩnh đạc đưa tặng bó hoa.

  - Chị họ:  Con muốn tìm mẹ à?  Để cô đưa vào trong tìm?

  -  Cậu bé:  Dạ, không ạ.  Con muốn tìm cô mà.

  - Chị họ (ngạc nhiên lục lọi trong ký ức xem cậu bé này con người bạn nào):  Ủa, cô có quen con hả?

  - Cậu bé:  Dạ không.  Đây là lần đầu tiên con nói chuyện với cô nhưng con thấy cô làm ở đây nhiều lần rồi ạ.  Con với mẹ hay đi siêu thị mua đồ ăn ở đây lắm.

  - Chị họ (bắt đầu lo lắng, dáo dác nhìn quanh):  Vậy mẹ của con đâu rồi?  Sao con lại ở đây một mình?

  - Cậu bé (giơ tay chỉ về phía trước):  Mẹ con đang tính tiền bên kia kìa…

  - Chị họ (nhìn theo hướng tay cậu bé chỉ và bắt gặp mẹ cậu bé đưa tay vẫy):  Nhưng sao con lại tặng hoa cho cô?

  - Cậu bé:  Dạ, tại vì hôm nay là ngày Lễ Tạ Ơn

      Mẹ cậu bé (vừa đẩy chiếc xe siêu thị tới):  Chào chị, tên tôi là Rosanne.  Tôi cho con trai tôi 10 đô la để mua hoa và bảo hôm nay là ngày lễ Tạ Ơn, con đem hoa tặng ai cũng được.  Tôi cũng không biết trước là con trai tôi chọn cô là người nó muốn tặng hoa.

    Trong buổi ăn tối, chị đã kể cho tôi và mọi người nghe câu chuyện trên.  Thì ra, khi nghe mẹ bảo con chọn một ai đó, không phải là nguời thân trong gia đình hay người con quen biết, để tặng bó hoa, cậu bé liền nghĩ ngay đến chị họ tôi. Cậu bé có giải thích là vì mỗi khi đi siêu thị, lúc tính tiền nhìn qua, lúc nào cũng thấy chị họ tôi tươi cười với khách.  Nhưng hôm nay, lúc nhìn quanh tìm người để tặng hoa, cậu bé bắt gặp gương mặt ít cười, có ít nhiều căng thẳng của chị. Cậu bé nghĩ, hoa sẽ mang nụ cười quen thuộc về trên gương mặt chị và thế là quyết định ngay đem tăng bó hoa đó cho chị. 

     Mười đô la để dạy con biết chia sẻ, biết mang niềm vui đến cho người khác, biết cảm thông và biết quan tâm.  Bạn sẽ bỏ ra 10,000vnd cho con mình mua hoa tặng một người lạ gặp trên đường chứ?  Bạn có đủ ‘mạo hiểm’ với điều này?


Ở Việt Nam không có ngày lễ tạ ơn như bên Canada nhưng cũng có những ngày kỉ niệm nghỉ lễ như 30/4 hay 1/5. Không có hoa thì chúng ta hãy dành 1 phút ít ỏi để nhớ về những người đã cho chũng ta ngày hôm nay nhé !